Tóm tắt
Năm mười tuổi, tôi ngã từ trên cây xuống, không cẩn thận ảnh hưởng đến não, sau khi tỉnh lại, thế giới hình như đã trở nên khác lạ. Hỉ nộ ái ố của người khác ở trong mắt tôi có những màu sắc và chỉ số rõ ràng: màu hồng là tình yêu, màu đỏ là phẫn nộ, màu xanh lá là gượng gạo, màu lam là đau buồn, màu vàng là dục vọng… Vào kì nghỉ hè sau khi kết thúc kì thi đại học, tôi ở đảo Thanh Mai gặp được Nhạn Không Sơn lớn hơn mình chín tuổi. Nhạn Không Sơn thần bí và anh tuấn, còn mang theo vẻ sầu muộn, là hình mẫu lí tưởng của tất cả các cô gái trên đảo, cũng là hình mẫu lí tưởng của tôi. Tôi muốn anh ấy vì tôi mà biến thành màu hồng, nhưng bỗng một ngày, anh ấy “vàng” rồi, thế nhưng Nhạn Không Sơn với cái đầu “vàng” ấy lúc đối diện với tôi, vẻ mặt anh vẫn chẳng dao động gì cả.
Niên thượng vừa ngầu vừa muốn đánh công x đầu óc không tốt đạn mạc thụ